Theo dõi Báo Hànộimới trên

Ứng xử nhân văn

Người Xây Dựng| 10/03/2014 06:30

(HNM) - Buổi trưa một ngày áp Tết Giáp Ngọ, bà Lê Thị Cạnh (ở phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà Trưng) ngồi sau xe máy của con gái, khi đi qua ngõ 253 Minh Khai thì gặp một xe ô tô con nháy đèn xin rẽ vào bãi đỗ.


Cô con gái luống cuống làm chiếc xe máy bị chao đảo, bà Cạnh chống một chân xuống đường, không may bị bánh trước của ô tô va vào bàn chân, gây thương tích. Biết gặp sự chẳng lành, anh lái xe ô tô vội xuống xe xem xét rồi cùng con gái bà Cạnh đưa nạn nhân lên xe đến Bệnh viện Thanh Nhàn. Sau khi sơ cứu, bác sĩ cho biết, bàn chân bà phải mổ và bó bột. Anh lái xe nói với cô con gái bà Cạnh: "Bác sĩ bảo thuốc nào tốt nhất, loại sữa nào hợp với người già thì chị cứ dùng cho bà. Tiền viện phí và các chi phí phục vụ, tôi xin chịu tất".

Thế rồi, trong những ngày bà nằm điều trị ở bệnh viện, thỉnh thoảng người lái xe lại đến thăm. Một ngày cuối tháng 2-2014, bà Cạnh xuất viện. Ngay buổi tối hôm đó, vợ chồng người lái xe mang quà đến nhà hỏi thăm bà:

- Cháu mừng là bà đi lại được. Cháu xin có chút quà để bà bồi dưỡng, mong bà chóng phục hồi.

- Anh chị chu đáo quá, tôi không ngờ đến cuối đời lại gặp được người tốt. Tôi biết trong chuyện này, tôi cũng có phần sai, nhưng chưa bao giờ thấy anh nhắc tới! - bà Cạnh xúc động nói.

Anh lái xe cười:

- Cháu biết bà già rồi, các anh chị lại khó khăn nên cháu cố lo liệu được, vợ chồng chúng cháu còn trẻ mà... Bà đừng ngại.

Kể câu chuyện trên với Người Xây Dựng, bà Cạnh bày tỏ: Bây giờ, nhiều trường hợp xảy ra tai nạn hoặc va chạm giao thông, không ít người đã tìm cách lẩn tránh trách nhiệm của mình. Trường hợp của tôi, anh lái xe nọ thật giàu lòng nhân ái, dám chịu trách nhiệm đến cùng, cho dù chưa hẳn lỗi đã do anh gây ra. Mong sao trong cuộc sống, chúng ta có nhiều người biết nhìn nhận và ứng xử nhân văn như thế...

(0) Bình luận
Đừng bỏ lỡ
Ứng xử nhân văn

(*) Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Hànộimới.