(HNM) - Sau một thời gian dài không thanh toán được các khoản nghĩa vụ thuế nông nghiệp, phí dịch vụ, nhiều xã viên ở xã Hồng Dương (Thanh Oai, Hà Nội) đã trở thành
Bài 1: Nợ nần chồng chất
Trừ nợ là biện pháp các chủ nợ thường áp dụng để thu hồi phần tài sản đã cho vay, thường xuất hiện trong các giao dịch dân sự. Nhưng trừ nợ bằng biện pháp rút bớt diện tích ruộng của xã viên có lẽ là biện pháp "độc" diễn ra tại HTXNN Hồng Dương. Không những thế, HTX còn tùy tiện tính lãi suất cao trên các khoản nợ đó, khiến nhiều hộ xã viên rơi vào nguy cơ nợ "ngập đầu" mà lại không có ruộng. Tình trạng này đang gây bức xúc trong dư luận địa phương…
Những món nợ lưu niên
Trong ngôi nhà cũ kỹ mái lợp phibrôximăng trống huơ trống hoác, bà Nguyễn Thị Ngoãn, thôn Ngô Đồng, xã Hồng Dương, vừa chẻ tăm hương, vừa bùi ngùi kể với chúng tôi: Tính đến năm 1989, do kinh tế quá khó khăn nên gia đình tôi đã nợ HTXNN Hồng Dương khoảng 7 tạ thóc. Đây là số nợ từ thuế nông nghiệp, phí dịch vụ và các khoản đóng góp xây dựng công trình phúc lợi của địa phương từ nhiều năm trước dồn lại. Năm 1992, xã Hồng Dương được tỉnh Hà Tây (cũ) chọn làm điểm về việc chia ruộng lâu dài cho xã viên. Nhà tôi có 4 khẩu, nếu được chia ruộng đầy đủ thì gia đình tôi phải có 6,68 sào, khoảng 2.400m2. Nhưng vì chúng tôi không trả được khoản nợ trước nên đã bị HTX cắt một phần ruộng, chỉ được chia 3,2 sào. Những năm sau đó, gia đình tôi vẫn không trả được nợ, nên HTX tiếp tục rút ruộng, đến nay chỉ còn 1/8 số ruộng này (288m2) và số nợ "đẻ" thành 72 tấn thóc, gấp hơn 100 lần số nợ ban đầu! Vợ chồng tôi đang phải nuôi một con học phổ thông, cả nhà phải "lăn" ra làm các nghề phụ như thợ xây, chẻ tăm hương... Ngày nào cả vợ cả chồng có việc thì còn đỡ, khi không có việc thì kiếm ăn hằng ngày còn chưa đủ, nói gì đến trả nợ 72 tấn thóc?
Ngôi nhà cũ kỹ của gia đình bà Nguyễn Thị Ngoãn "cõng" khoản nợ 72 tấn thóc.
Gia đình bà Nguyễn Thị Ngoãn chỉ là một trong số nhiều hộ xã viên của HTX Hồng Dương rơi vào tình cảnh nợ nần chồng chất. Điển hình là các hộ gia đình bà Dương Thị Hải (thôn Tảo Dương) bị rút 1/8 diện tích ruộng, đến nay chỉ còn khoảng 540m2 và nợ 72 tấn thóc; ông Nguyễn Ngọc Bách, thôn Mạch Kỳ nợ 31 tấn; bà Tạ Thị Chót, thôn Tảo Dương nợ hơn 22 tấn thóc… Sau mỗi vụ thu hoạch, HTX niêm yết công khai số nợ của từng hộ xã viên tại nhà văn hóa thôn, đến thời điểm do HTX ấn định, nếu hộ nào không trả được nợ thì căn cứ vào số nợ ít hay nhiều, HTX tiến hành rút ruộng. Việc rút ruộng không cần văn bản, cũng không cần ý kiến của các cơ quan chức năng. Chỉ khi xã viên trả được nợ, HTX mới trả lại ruộng. Đối với những hộ nghèo, nợ đến vài chục tấn thóc, việc được trả lại ruộng là điều không tưởng. Nói về số nợ "khổng lồ" của gia đình mình, con trai bà Dương Thị Hải bộc bạch: Nếu HTX rút ruộng đồng thời khoanh nợ cũ, không tính lãi hoặc tính lãi ở mức vừa phải thì chúng tôi còn cố gắng tích cóp để trả. Trong khi gia đình tôi bị rút gần hết ruộng, hiện chỉ còn 1,5 sào, mỗi vụ thu hoạch được hơn 3 tạ thóc, nhà gần 10 miệng ăn, HTX lại luôn tính lãi cao trên tổng số nợ, sau mỗi vụ chúng tôi phải trả đến vài tấn thóc thì cố làm sao nổi?(*) Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Hànộimới.