Miệt mài bên bàn dựng với 12 tập cuối cùng của Chung cư những người vui vẻ và tiếp tục chuẩn bị cho 30 tập kịch bản mới sẽ bấm máy vào đầu tháng 8, dường như lịch bận rộn của công việc không ăn nhập mấy so với dáng vẻ nhàn hạ của người đàn ông nổi tiếng đào hoa này.
Chắc hẳn vợ anh phải ghen nhiều lắm nhỉ?
- Cũng có ghen, nhưng ít thôi. Tôi nhớ có một chuyện vui vui như thế này, đó là lần tham gia bộ phim Người đàn bà nghịch cát của đạo diễn Đỗ Minh Tuấn. Trong phim, tôi đóng cặp với Minh Châu và hai người có một cảnh ân ái nóng bỏng trên một cái chòi ở bờ sông. Sau khi kết thúc cảnh quay, mọi người đang cười nói râm ran trêu đùa thì chợt im bặt. Có người chỉ tay về quán nước mía gần đó. Hóa ra, vợ tôi và chồng Minh Châu ngồi đó tự bao giờ. Họ đọc kịch bản, thấy có cảnh ân ái giữa hai người bèn dò hỏi ngày quay và đến để xem…. “sự thể nó như thế nào”.
Không chỉ phải chia sẻ trên phương diện nghề nghiệp, trong rất nhiều bài trả lời phỏng vấn, anh cũng đề cập tới những người con gái yêu mến anh, họ sẵn sàng “cho tất cả” nếu anh đón nhận…Anh có bao giờ chia sẻ cảm giác của người vợ khi đọc và tưởng tượng những điều đó?
- Tôi rất chia sẻ với những người làm vợ, làm chồng nghệ sĩ. Ngoài những việc ghen tuông, lo ngại về sự “an toàn” của người bạn đời thì còn phải chia sẻ nhiều thứ rất “dở hơi”,lãng đãng và thường bất chợt khi máu nghệ sỹ nổi lên. Tôi không ngại phát ngôn về những người con gái yêu mến tôi trên báo chí bởi đó là những thứ tình cảm ngay thẳng, trong sáng. Tôi muốn họ biết Trọng Trinh luôn trân trọng, cảm ơn họ. Bản thân tôi cũng phải thừa hiểu họ cần Trọng Trinh nào, ngoài đời hay trên phim ảnh chứ không ảo tưởng “vơ đũa cả nắm”.
Tiện nói về ghen, anh có biết ghen không và lúc đó, anh thường như thế nào?
- Ai mà chả biết ghen, tôi cũng không ngoại lệ và việc người ghen hay làm là chất vấn nhau thôi.
Anh sợ kiểu ghen nào nhất?
- Im lặng. Khi đó cảm giác không còn gì để nói với nhau cũng như không có sự giao thoa, chia sẻ.
Trong cuộc sống gia đình, “xô bát xô đũa” là chuyện bình thường. Nếu người đàn bà không biết nhịn, thường thì đàn ông phải đứng trước lựa chọn khó khăn: 1. Đánh vợ thì thành vũ phu; 2. Cãi nhau thì thành đôi co, lắm lời; 3. Im lặng thì sợ mang tiếng hèn. Nếu là anh, anh chọn cách nào?
- Tôi chọn cách thứ 3 và tìm sự chia sẻ. Đôi khi không phải lúc nào cũng tìm được sự chia sẻ từ gia đình. Nỗi buồn nhất của đàn ông là người vợ không phải là người “bạn đời” đúng nghĩa để chia sẻ mọi thứ.
Anh tìm sự chia sẻ như thế nào?
- Tôi không uống được rượu để có thể coi nó là người bạn sẻ chia lúc buồn. Tôi chỉ có những người bạn, nam có, nữ có. Có một cậu em, người luôn im lặng và chăm chú nghe những tâm sự của tôi cho đến cuối buổi. Có những người con gái - những trải nghiệm cuộc sống của tôi, những người đem lại sự bình an một cách trong sáng. Đàn ông luôn cho mình là cứng rắn, luôn chìa bờ vai rộng lớn ra sẵn sàng che chở nhưng lúc yếu đuối thì bất cứ người phụ nữ nào chìa vai ra thì cũng đều gục cả. Một người đàn ông chịu nghe mình, chấp nhận ngồi cả buổi để mình xả tress mà mình còn suốt ngày tìm đến, huống chi là một người con gái…
rong tình yêu, anh là người như thế nào?
- Tôi là người khá là nhút nhát khi tiếp xúc ban đầu nhưng đầy nồng nhiệt trong giai đoạn hai người đã thuộc về nhau.
Đã bao giờ anh “bắt cá hai tay”?
Chưa bao giờ, chỉ có khi nó đã qua hoặc bắt đầu sứt mẻ thì mới có thể chấp nhận tình yêu mới.
Quay trở lại chuyện gia đình, khi vợ chồng ly tán, chuyện đó với họ có thể sẽ dần quên nhưng với con cái, đó là sự đổ vỡ rất lớn….
Khi mà sự cứu vãn đã không thể kịp thì phải chấp nhận. Hai con tôi cũng đã lớn, chúng cũng hiểu chuyện. Điều tôi có thể làm là giữ cho căn nhà nơi chúng lớn lên được nguyên vẹn, không thay đổi nhiều kể cả những bức ảnh cưới của chúng tôi, ảnh cả gia đình sum họp hay đồ vật thân quen. Cậu lớn giờ đang du học ở nước ngoài, cậu nhỏ thì đang vào cấp 3. Tôi luôn cố gắng làm tất cả những gì tốt nhất cho các con tôi.
Cuộc sống của anh hiện nay, sau sự cố đó như thế nào?
- Tôi cảm thấy bình yên. Thú thực, thời gian đầu sau khi ly hôn tôi đã hận phụ nữ nhiều lắm. Sợ và choáng, sự đổ vỡ trong tôi là rất lớn. Rồi thời gian cũng hàn gắn và cũng là lúc tôi lao đầu vào công việc. Tôi nghiệm ra một điều, là đàn ông thì nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu.
Con tim đã bình yên, anh có tính đến tìm một người bạn đời đi nốt quãng đường còn lại, một người có thể chăm lo cho các con của anh?
- Tất nhiên, nhưng đó phải là người khiến tôi cảm thấy thổn thức chứ không phải tìm một người cho hai con tôi nương tựa. Điều đó tôi đủ sức làm cho chúng
Theo Thegioidienanh
(*) Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Hànộimới.