(HNMO)- Làm người bình thường đã khó, làm người nổi tiếng còn khó hơn gấp vạn lần. Làm người nổi tiếng phải chịu rất nhiều áp lực: áp lực từ dư luận, từ bạn bè, từ đồng nghiệp, từ công chúng và không loại trừ áp lực từ chính sự nổi tiếng của họ.
"Nghĩ đến nổi tiếng mà lo
Nói nhỏ cùng hoá hét to vỡ trời" (Bảo Sinh)
(HNMO)- Làm người bình thường đã khó, làm người nổi tiếng còn khó hơn gấp vạn lần. Làm người nổi tiếng phải chịu rất nhiều áp lực: áp lực từ dư luận, từ bạn bè, từ đồng nghiệp, từ công chúng và không loại trừ áp lực từ chính sự nổi tiếng của họ.
Từ cổ chí kim, không ai đạt được vinh quang một cách dễ dàng cả. Nói 1 câu đơn giản trong trường hợp này mà bất kỳ 1 người bình thường cũng nói được. Đó là: cái gì cũng phải có giá của nó! Trong bài viết này, tôi chỉ đề cập đến sự vinh quang đích thực (ngoại trừ tất cả những trường hợp khác).
Trong những ngày qua, dư luận, báo chí, mạng internet ồn ào về chuyện Uyên Linh - Hiện tượng của Việt Nam Idol. Gọi là hiện tượng không sai. Hiện tượng là sự khác thường nổi lên trong một hoàn cảnh nào đó. Từ này không bao hàm tuổi tác. Nếu để chỉ tài năng trong đó có bao hàm tuổi tác thì trẻ có từ "thần đồng", già có từ "lão làng" hoặc "cây đa, cây đề..." Điểm qua những bài viết, phỏng vấn trên báo chí, đặc biệt là trên mạng. Từ những fan (không kể lứa tuổi) của Uyên Linh, những ý kiến đánh giá nhận xét của giới chuyên môn, người ta hình dung như đang có chiến sự diễn ra ác liệt và không ít những lời phản hồi có tính cay cú, thậm chí xúc phạm lẫn nhau. Chúng ta nên bình tĩnh, nhìn nhận, đánh giá lại cho công bằng về vấn đề này để làm dịu bớt những cái đầu đang nóng lên không cần thiết.
Theo tôi, Uyên Linh có năng khiếu bẩm sinh, có chất giọng, sự truyền cảm động chạm được tới tâm hồn của người nghe. Đó chính là sự cảm thụ sâu sắc từ chính bản thể của người hát, điều này thì dù có học hành chính quy cũng khó có ai dạy được. Trong một thời gian ngắn, từ một người vô danh bỗng chốc trở thành một người được hàng triệu người biết đến. Ta thử nghĩ xem, ngủ qua một đêm, sáng mai tỉnh giấc, ta bỗng trở thành một tỉ phú hoặc một người nổi tiếng thì cảm giác của ta sẽ thế nào? Sốc! Đó là điều chắc chắn.
Bản thân Uyên Linh không có lỗi gì khi cô chọn ngành ngoại giao mà không chọn ca hát ngay từ đầu. Nếu Uyên Linh là người thực sự đam mê và quyết tâm theo đuổi nghệ thuật tới cùng, tôi tin cô ấy sẽ thành công. Nếu sau vài ba năm (có thể là ít hơn nữa) Uyên Linh không làm được điều gì đáng nói thì chính cô ấy sẽ là người có lỗi vì đã không đáp ứng được sự kỳ vọng của khán giả đã giành cho cô. Tuy vậy, để làm được điều đó thì bước tiếp theo là gì? Điều này thật không đơn giản. Điều hạn chế ở Uyên Linh là mặc dù có năng khiếu bẩm sinh nhưng chưa được đào tạo bài bản. Giá như (giá như thôi) ở tuổi 22 Uyên Linh đã kịp tốt nghiệp trung cấp thanh nhạc thì tốt biết mấy. Chẳng ai có thể phủ nhận được giá trị của việc học hành. Liệu có mấy ai dám vỗ ngực mà nói rằng: không thầy mà vẫn làm nên cho dù người thầy đó không hẳn phải là người thầy đứng trên bục giảng của nhà trường? Phấn đấu để có tri thức là khát khao của cả nhân loại chứ không của riêng ai. Đối với Uyên Linh, việc học hành kiến thức cơ bản nói cho chính xác và công bằng là có hơi muộn nhưng vẫn còn kịp. Việc học hành của cô không nhất thiết phải vào nhạc viện mà hãy tìm cho mình một người thầy xứng đáng để học hỏi. Phải học để có kiến thức và quan trọng hơn là văn hoá hát. Mới đây tôi có được nghe một tác phẩm mới của nhạc sỹ Phó Đức Phương: ca khúc Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ trong đó có câu: "Ngẫm về thuỷ chung, với tay vào vô cùng..." Tôi hỏi ca sỹ đã hát bài này: Thuỷ chung ở đây được hiểu thế nào? Ca sỹ trả lời ngay :"là sự thuỷ chung trong tình yêu ấy!" Tôi nghe mà cảm thấy lạnh sống lưng. Cần phải hiểu "thuỷ" ở đây là sự khởi thuỷ, điểm bắt đầu. "Chung" là sự chung cuộc, kết cuộc, tức là điểm kết thúc. Vậy phải hiểu "chung thuỷ" là điểm đầu và điểm cuối. Thế đấy, kiến thức và văn hoá hát quan trọng biết nhường nào.
Ca sỹ Uyên Linh
Thiên tài cùng với thằng điên
Cách nhau chỉ một đường biên mơ hồ.
(*) Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Hànộimới.