Ẩm thực đường phố Hà Nội thú vị làm sao!

Xã hội - Ngày đăng : 17:15, 15/10/2010

Ngày nay, nhân loại đang sống trong một “thế giới phẳng” nên nhu cầu hiểu biết văn hóa, hiểu được cách thức ăn uống của nhau ngày càng trở nên một nhu cầu cần thiết.

Hai người bạn Nam Phi được tác giả dẫn đi thưởng thức ẩm thực đường phố Hà Nội. Ảnh: Chinhphu.vn/Vũ Thế Long


Nhiều khách du lịch sau chuyến đi muốn khi trở về nhà sẽ làm một “cuộc cách mạng” trong… cái bếp của mình. Cũng có nhiều đầu bếp trứ danh tìm cơ hội du lịch qua Việt Nam để học hỏi kinh nghiệm. Có người sang thăm dò để rồi về mở cửa hàng ăn Việt bên xứ họ và vô khối người đi du lịch chỉ để ăn cho biết. Với họ, được thưởng thức những món ăn lạ là một niềm vui mới.

Với tôi, mỗi lần dẫn khách đi ăn là một bài học thú vị. Thú vị vì qua các câu hỏi của khách, mình hiểu thêm được cái giá trị ẩm thực của mình. Có lắm món mà người Hà Nội vẫn ăn hàng ngày như cơm bữa, ai cũng nghĩ nó là món ăn thuần Việt của Hà Nội nhưng đâu phải thế. Các bạn nước ngoài đã vui mừng phát hiện ra món ăn của nước mình mà dân Hà Nội vẫn ưa dùng.

Cũng có lắm món ăn rõ ràng nguyên liệu được nhập vào Việt Nam mới đầu thế kỷ trước nhưng trên thế giới này, ngoài Việt Nam, ngoài Hà Nội, không ai chế biến được như thế.

Thật thích thú và vui mừng khi các bạn Pháp cao tuổi tận Marseille, Paris lại tìm ra những kiểu ăn, kiểu uống đặc Pháp ở Hà Nội mà nay không còn có ở quê hương xứ sở họ nữa bởi sự tiện lợi của các phương thức ăn nhanh, phục vụ theo lối công nghiệp tiết kiệm thời gian nên không mấy khi gặp lại…

Lần này, anh em bên Công ty lữ hành Trail of Indochina giới thiệu với tôi một đôi vợ chồng trẻ đến từ Nam Phi nhân dịp Hà Nội đang tưng bừng nhộn nhịp tổ chức Đại lễ kỷ niệm 1000 năm.

Đôi bạn trẻ Deon Fontini thuộc về những người bạn ham tìm hiểu ẩm thực, lần này có dịp cùng tôi đi dạo và nếm các món ẩm thực Hà Thành. Thật thú vị khi được dịp giới thiệu ẩm thực Hà Nội với hai bạn trẻ từ Nam Phi xa xôi đến đây. Gặp nhau, sau vài câu giới thiệu ngắn, chúng tôi đã sớm trở nên thân thiện bởi chúng tôi đều thật bụng muốn tìm hiểu cái thú ăn uống của nhau.

Lang thang trên hè phố, tạt qua hàng bánh cuốn, bún chả, nem rán, hàng phở, nơi thì xem, nơi thì nếm, nơi thì ăn, chúng tôi lượn một vòng qua các chợ lớn, chợ nhỏ, các hàng quán bên hè, trong chợ để vừa trò chuyện vừa trao đổi tìm hiểu và thưởng thức các món ăn tinh túy của Thủ đô Hà Nội. Hai bạn luôn tấm tắc khen. Gặp cái gì cũng hỏi cho rõ từng ngọn nguồn của đồ ăn, thức uống và cách nấu cách nướng…Cái gì cũng nếm thử để cảm nhận được hương vị của nó.

Tôi hỏi đùa : “Khi về nước có ai hỏi vị thịt chó mắm tôm ra làm sao thì làm thế nào mà Deon mô tả được” thì cả hai cùng cười. Đúng thế, tả cái vị của món ăn thì không có chữ nào tả được trừ khi mình đã từng nếm thử.

Không thể kể cho bất cứ ai cái vị của thịt chó nó ra làm sao. Chỉ có thể nói thịt chó nó có vị thịt chó!

Tôi cười mà kể lại câu chuyện lần đầu tiên được ăn thịt chuột túi của Australia. Có người hỏi tôi “Thịt kanguroo (căng-gu-ru) có vị thế nào ?” Tôi trả lời hết sức thật thà “Nó có vị căng-gu-ru”.

Cả ba chúng tôi đều lăn ra cười vì ai cũng biết “căng-gu-ru” theo tiếng thổ dân Australia có nghĩa là “Tôi không biết”. Người Anh đầu tiên sang Australia thấy vật lạ hỏi thổ dân “con gì vậy” thì người thổ dân cũng đã trả lời “căng-gu-ru!” Thế là con vật được mang cái tên “tôi không biết”.

Theo chương trình thưởng thức món ăn đường phố hôm ấy, kết thúc tôi dự định sẽ dẫn hai bạn đi ăn chả cá Hà Nội vì nhiều sách nước ngoài đã giới thiệu, giới ẩm thực thế giới đã bình chọn “Chả cá Hà Nội chính là 1 trong số 10 món ăn mà sống ở trên đời nên biết”. Tôi cũng tranh thủ giới thiệu cái câu cửa miệng của các cụ nhà ta thuở xưa “Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó”. Nghe thế, anh chị Deon cứ nằng nặc đòi dẫn đi thử món “cầy tơ bảy món” xem sao.

Chiều khách, chúng tôi tạt qua chợ Đồng Xuân lên đầu dốc Hàng Than để thưởng thức "cầy tơ bảy món". Bàn cỗ dọn ra đủ món từ thịt hấp, nhựa mận, dồi nướng, xáo đùi cùng mơ lông, mắm tôm, giềng xả…và cả rượu nếp. Rụt dè nếm thử và cả hai người bạn Nam Phi của tôi đánh chén, cụng li thoải mái ngon lành trong con mắt ngạc nhiên của nhiều thực khách ngồi quanh.

Tôi hỏi : “Ngon không”? Cả hai đều giơ thẳng hai ngón tay cái “tuyệt”. - “Nếu ai hỏi bạn vị thịt chó Việt Nam ra sao thì trả lời thế nào”? Cả hai đều cười òa mà nói rằng: “Nó có vị thịt chó! Thịt chó là thịt chó!”…

Rồi Deon hẹn: “Khi nào anh sang nước tôi, thế nào ta cũng phải đi ăn món đầu cừu quay (sheep head) và linh dương, đà điểu sấy (biltong) cho biết nhé”.

Theo VGPNEWS