Đọc sách: Thương về phố nhỏ
Văn hóa - Ngày đăng : 07:55, 08/08/2010
Đi suốt thời gian vẫn thương về phố nhỏ
Nơi bồn chồn những buổi hẹn chờ nhau
Phố là đề tài chính mà tác giả tập trung thể hiện tình cảm của mình khi viết về Hà Nội. Ngoài các bài "Phố bên sông", "Tâm tư chiều phố cổ", "Ngã ba phố", "Ở phố", "Phố đêm", tác giả còn có nhiều gửi gắm tình cảm qua phố ở một khía cạnh khác qua các bài "Trong sắc nắng hanh vàng", "Gió bờ sông", "Hoa đào và em", "Thăm phủ Tây Hồ", "Sông Tô đường Láng", "Đâu chỉ riêng ta"…
Nếu ở bài "Trong sắc nắng hanh vàng" tác giả có những câu thơ thật nặng tình:
Em với phố và tôi thành máu thịt
Hà Nội thành quê
Không biết tự bao giờ…
Thì ở trong bài "Nửa đêm về sáng" Phạm Sỹ Đại lại có khổ thơ lục bát khá hay:
Nhớ chiều phố cổ lạc nhau
Anh Nhà Thờ Lớn, em vào Tạm Thương
Rồi ra mỗi đứa một đường
Giận hờn giây lát ẩm ương suốt đời
Tình yêu Hà Nội của nhà thơ còn thể hiện một cách tinh tế về sự mất mát cái đẹp cái nét văn hóa của đất Tràng An thanh lịch. Trong bài "Đâu chỉ riêng ta", nhà thơ cũng bâng khuâng nỗi buồn:
Hà Nội mình
Đâu chỉ của riêng ta thời hội nhập vui buồn nghe… ngơ ngác.
Lại nữa nỗi đau của một người con Hà Nội đã trào lên khi những đổi thay nhưng không giữ lại được: "Bến Trúc Nghi Tàm - Đàn thề xưa Đồng Cổ đâu". Ngay cả trong những chuyến đi xa, nhà thơ vẫn không nguôi nghĩ về phố Hà Nội, khi viết thư về cho người vợ thân yêu:
Thương phố ngập đường mưa cây gẫy đổ
Con bão nào đến tiếp nữa không em?
Ấy thế rồi con mắt nhân ái cởi mở của tác giả thật dịu dàng khi thấy Hà Nội ngày một đổi mới và phát triển lớn mạnh. Nhà thơ đã tự sự một cách ấm áp, đáng yêu khi hay tin quê bạn mình đã nhập về Hà Nội:
Sáng tinh mơ thức dậy cùng rừng
Nghe đài báo tin biết mình người Hà Nội
Ông còn ghi lại được những cảm nhận rõ nét về sự chuyển mình của thành phố:
Phố này mới được đặt tên
Nhớ xưa lầy lội triền miên, xóm nghèo
Nay nhà san sát tầng cao
Mát xanh lá gió lao xao đèn đường
Cùng với nguồn cảm xúc sâu sắc về phố, tác giả còn có nhiều thi phẩm về tình yêu trong tập. Bài thơ tình nào của ông cũng gắn liền với cảm xúc về Hà Nội. Chính vì lẽ đó tình yêu của ông thật dạt dào và lãng mạn:
"Bỗng đâu như thể trời rơi xuống
Một đóa hồng nhung uá nõn nà
Có phải em người quanh phố ta
Hàng Đào, Hàng Nón hay Hàng Da…?"
Người đọc cảm nhận và chia sẻ cùng với tác giả qua những tứ thơ hay và nhiều câu giàu tình cảm ẩn chứa nhiều nỗi niềm về một Hà Nội trong quá khứ và một Hà Nội đổi mới rộng lớn và phát triển mạnh mẽ. Nếu là niềm vui cũng là một niềm vui về phố với đời sống lạc quan và hy vọng một tương lai tốt đẹp. Và nếu là nỗi buồn hay niềm đau về một Hà Nội đã mất đi cái hồn phố cũng là nỗi ám ảnh của tác giả về những ký ức Hà Nội rêu phong thanh lịch trong những câu thơ lắng đọng và trăn trở về sự sống và tình yêu. Thơ Phạm Sỹ Đại là thế và ông yêu Hà Nội thật da diết là thế.