Theo dõi Báo Hànộimới trên

Nhà văn Y Ban: Tôi luôn đánh giá cao độc giả

Hoàng Thu| 29/01/2010 07:13

(HNM) - Nhà văn Y Ban vừa cho ra mắt tập truyện ngắn mới với tựa đề

- Thưa nhà văn Y Ban, tập sách này có phải là toàn bộ những truyện ngắn chị đã viết trong năm qua, và đây có phải là cách chị ghi dấu năm Kỷ Sửu - năm tuổi - của mình?
- Mấy năm gần đây, tôi cố gắng mỗi năm ra một cuốn sách mới. "Hành trình của tờ tiền giả" là cuốn sách tập hợp những truyện ngắn tôi viết trong thời gian qua. Những truyện ngắn ghi lại dấu ấn cuộc sống của tôi và của xã hội.

- Từ tiểu thuyết "Xuân Từ Chiều" (2008) đến tập truyện ngắn "Hành trình của tờ tiền giả" là một hành trình như thế nào trên con đường - chữ của Y Ban?
- Thực ra thì không có sự nối tiếp hoặc kế thừa nào cả. Truyện ngắn vẫn là thể loại tôi thích viết nhất. "Xuân Từ Chiều" là một ngoại lệ. Bởi vì nó là tiểu thuyết được viết với cách không giống ai, câu chữ được kết thành một mảng như bè rau muống. Hơn 250 trang liền không xuống dòng, trừ đoạn kết, giống như vĩ thanh vậy.

- Còn với "Hành trình của tờ tiền giả", chị gửi gắm một kỳ vọng, hay chủ ý đưa ra một thông điệp gì không?
- Tôi không định đưa ra một thông điệp gì cả. Khi độc giả đọc tác phẩm của tôi, mọi người sẽ tự tìm ra thông điệp của chính mình. Tôi luôn đánh giá cao những độc giả của mình, nên không bao giờ có ý định "cầm đèn chạy trước ô tô".

- Xem ra chị đánh giá cao độc giả hơn các nhà phê bình văn học?
- Đó là điều hiển nhiên. Không phải chỉ tôi mà hầu hết các nhà văn hiện nay đều như vậy.

- Trong tập sách mới này xuất hiện những truyện ngắn với số chữ rất ít, trên dưới 1.000 chữ, nhưng dồn nén những câu chuyện mang nhiều dấu ấn của thời cuộc. Đó có phải là sự "thăm dò" của chị trước khi chính thức "tung" ra một tác phẩm mới?
- Thực ra thì tôi định để in trọn vẹn một tập truyện ngắn mi ni, nhưng nếu chỉ in 9 truyện ngắn thì tập hơi mỏng nên phải "độn" thêm vào. Còn tôi là kẻ "điếc không sợ súng" nên thường không bao giờ có ý định thăm dò trước khi tung ra tác phẩm mới.

- Ngày trước, nhắc tới Y Ban người ta nhớ tới những truyện ngắn trắc ẩn, nhiều day dứt với những câu văn mượt mà. Còn bây giờ, khi đọc tập truyện này, độc giả nhận ra một Y Ban xoáy sâu vào những cái xấu, với hệ thống ngôn ngữ mang nhiều yếu tố của đời sống xã hội?
- Nói như vậy thì có lẽ tôi đã thành công phần nào đó chăng? Làm nghệ thuật cũng như làm văn chương là phải luôn tự đổi mới mình. Khi người đọc chỉ được đọc một Y Ban với những câu văn mượt mà, ẩn ức, day dứt thì chắc đến một ngày bạn đọc sẽ chán. Giống như một món ăn ngon mà cứ ăn mãi thì cũng sẽ chán thôi. Còn tại sao bây giờ tôi lại viết nhiều về những vấn đề xã hội ư? Vì tôi đã là người đàn bà gần 50 tuổi rồi. Số tử vi của tôi nói rằng, tôi càng già càng khôn ngoan, ghê gớm.

- Cảm ơn chị!

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Nhà văn Y Ban: Tôi luôn đánh giá cao độc giả

(*) Không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý bằng văn bản của Báo Hànộimới.